Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

CUNG ĐOẠN


Anh biết lỗi bởi viết lên cung đoạn
Với tin yêu…cung đoạn cũng xa vời
Nhạt màu nắng, rét run cùng số phận
Khắc khoải hoài…Cung đoạn ở trong nhau
Em có hiểu đam mê quện đớn đau
Để lại những vết nhàu nghiệt ngã
Gắng trốn mình vào thiên đường thong thả
Hoang dã một đời hằn tím đơn côi
Vẫn biết một nơi đâu có một phương trời
Nhưng khắc khoải phương trời không đến được
Dấu đường dài vẫn phải còn khắc bước
Ru cuộc đời bởi nắng và em

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

ĐÁ NHỎ

Ta trần cội đơn xơ là đá nhỏ
Bởi đam mê nào than thở bao giờ
Nắng, mưa. tuyết…..gắng bình thân yên lặng
Đá nhỏ mơ hồ với những giấc mơ

Bướm buông nắng ấm với vần thơ
Chim muông nhạo báng những khù khờ
Niềm tin đá lạnh trong vườn vắng
Đá lạnh sưởi mình...nhện mải giăng tơ

THU




Hương sắc vu vơ để vị thi
Sắc sắc không không vấn vương gì
Màn trời loang phủ nào ai biết
Tri kỷ mong manh bởi chữ  “vì”
Bao thu từng nhấc bước chân đi
Yêu thu bởi cả cuốn xuân kỳ
Thu mong manh nhẹ rơi hạt nắng
Thu buông mình gieo xuống hàng mi

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

MUỐNG BIỂN



Lang thang trên cát hồn nhiên
Ngỡ ngàng xanh ngắt dịu hiền vươn quanh
Lá không dính cát giăng mành
Hoa vươn màu trắng thanh thanh giữa trời
Ngậm vào cái mặn biển khơi
Trẻ trung với nắng một thời da nâu
Ngó nghiêng sóng biển bạc đầu
Rung rinh muống biển dãi dầu biển quê

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

NHẮC EM GÁI







Em nói tính cách đàn ông

Nhưng mà Thượng Đế  cũng không chịu à

Bởi  em vẫn phận đàn bà

Lo toan con cái, cửa nhà đầy vơi

Dám yêu, dám đứng giữa trời

Điều đâu làm được lắm đời nam nhi

Gắng quên đi cái chữ “Vì”

Gắng ban thương mến cho đi nỗi buồn

Rồi mai đường rộng xe tuôn

Rồi mai giơ cánh tay vươn ôm trời

Người sinh ra có kiếp, thời

Khôn, dại  cũng để cho người hiểu thôi

Thương em viết tặng mấy lời

Đừng buồn vũng nhỏ, đừng coi nhẹ mình

Hơn người khai sáng anh minh

Bình an cũng phải biết mình là ai.


Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

THẬT YÊU





Em nhẹ nhàng cười thật xinh tươi
Nhạc đó và em quện giữa trời
Mơ màng đưa hồn về phiêu lạc
Đành quên đôi mắt với chơi vơi

Lại đến rồi đi lạc dòng đời
Thì thôi cứ vui với tả tơi
Cảm ơn Thượng đế thương lòng rủ
Tặng lại cho con một nụ cười