Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

CUNG ĐOẠN


Anh biết lỗi bởi viết lên cung đoạn
Với tin yêu…cung đoạn cũng xa vời
Nhạt màu nắng, rét run cùng số phận
Khắc khoải hoài…Cung đoạn ở trong nhau
Em có hiểu đam mê quện đớn đau
Để lại những vết nhàu nghiệt ngã
Gắng trốn mình vào thiên đường thong thả
Hoang dã một đời hằn tím đơn côi
Vẫn biết một nơi đâu có một phương trời
Nhưng khắc khoải phương trời không đến được
Dấu đường dài vẫn phải còn khắc bước
Ru cuộc đời bởi nắng và em

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét